Nguyễn Văn Đủ (sinh năm 1986) và Trần Nguyễn Trung Tín (sinh năm 1992) là hai đại diện thuộc lứa trẻ nhất các nghệ sĩ Việt Nam đang thực hành tranh vẽ. Và vì lẽ đó, như nói trên, các anh cũng là các nghệ sĩ ứng xử với tranh vẽ một cách thanh thản hơn hẳn các thế hệ trước mình, nhin từ góc độ coi nó là các phương tiện biểu lộ tự nhiên chứ không phải là một vũ khí/công cụ nằm trong cuộc chiến quyền lực giữa hoặc là hiện đại và truyền thống, hoặc là nhà quê, hoặc là toàn cầu.
…Tín và Đủ đều có rất nhiều điểm đối lập nhau. Các điểm đối lập ấy đã không chỉ về ý niệm hay nội dung tác phẩm, mà còn ở ngay chất liệu họ sử dụng. Chính qua các sự đối lập này giữa họ với nhau, họ đã cho thấy tranh vẽ không chỉ đơn giản là một chất liệu nghệ thuật trong mối quan hệ phân cấp có tính đối lập với các chất liệu nghệ thuật đa hoặc tân phương tiện khác, mà còn là một khu vực vô cùng giàu có nhìn theo nghĩa nó có thể kết hợp với thậm chí cả các ý tưởng và chất liệu đa phương tiện khác. Vì lý do này, việc đặt hai nghệ sĩ này trong một triển lãm chung chính là một chiến thuật của giám tuyển Nguyễn Như Huy, qua đó tìm cách nhìn rõ và tường giải các khả năng biểu lộ khác của tranh vẽ vào thời điểm dường như đang có cái gọi là sự phục sinh của tranh vẽ tại Việt Nam ở những năm đầu thế kỷ 21.