Dạo bước trong căn phòng toả sáng lấp lánh, thuộc tác phẩm sắp đặt của nghệ sĩ Oanh Phi Phi (mang tên Specula) là một trải nghiệm dẫn dắt người xem vào một thế giới khác. Từ tốn bước đi trong đường hầm sơn mài hình vòm này, chính chuyển động của bạn sẽ tạo ra nhiều mảng sáng/tối, phản chiếu ở các mức độ khác nhau lên tường tác phẩm. Kèm theo yếu tố ánh sáng toả ra từ sàn kính (mà bạn đứng bên trên), sắc độ của những mảng miếng sơn mài lưu dấu trên ‘da thịt’ Specula lại tiếp tục đổi thay. Hệt như cách mà cơ thể bạn làm việc: các cơ quan, bộ phận liên tục trao đổi, không ngừng vận động. Đối diện với Specula là tác phẩm Palimpsest, gồm chuỗi ‘điêu khắc’ mà Oanh Phi Phi gọi tên ‘Lacquerscope’ (thấu kính sơn mài, tạm dịch). Trong tác phẩm này, các ‘lớp da’ sơn mài được phóng chiếu lên bức tường phía đối diện từ những khối kim loại đứng. Trông chúng như thể những cỗ máy có nhân dạng cùng vô vàn con ngươi. Lúc này, bạn sẽ trở thành nhà thám hiểm, bởi ‘nhu cầu’ được chạm, được hiểu, được giữ lấy tác phẩm trở nên vô cùng rõ ràng. Trong triển lãm này, sơn mài được chuyển hoá để vượt lên trên cả tính vật chất; ánh sáng gửi gắm vào dáng hình và sức nặng của nó một nguồn sống mới, khiến cho không gian (và cả những người trong đó) trở nên chìm đắm.
Hãy cùng chúng tôi đối thoại với Oanh Phi Phi để tìm hiểu điều gì làm nên động lực phía sau triển lãm Giao Diện, cũng như tại sao cô lại coi sơn mài như một phương tiện chính trong đam mê và thực hành nghệ thuật của mình.